Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

Diểu Đông



Dieåu Ñoâng

杪冬





Tác giả: Hữu Thì Hạ Trư 下猪
Thể loại: Cổ trang, cung đình, phụ tử, niên thượng, ôn nhu đế vương công x lãnh mạc  thái tử thụ, hơi ngược (vì ban đầu anh rất ghét em), xuyên không, thanh thủy văn, HE
Tình trạng: Hoàn
Pairing: Thuận Đế x Diểu Đông (aka Phủ Tử Dương - tên kiếp này của em)
Độ dài: 165 trang word
Tóm tắt:
Em thụ vốn là con của Tần quý phi, nhưng lại bị phụ hoàng của mình đem tráo đổi với con của hoàng hậu. Lý do là vì thế lực nhà họ Tần rất mạnh, đã từng hại chết một hoàng tử mà hoàng hậu từng sinh ra. Thuận đế muốn mượn tay Tần gia giết chết chính tôn tử của mình để trả thù. Còn nhi tử của hoàng hậu là Phủ Tử Dục thì trở thành nhị hoàng tử, được Tần gia và Thuận đế hết sức sủng ái.
Em thụ Phủ Tử Dương tuy mang danh phận là thái tử nhưng lại bị phụ hoàng ghẻ lạnh, huynh đệ coi thường vì em dung mạo bình thường, học vấn cũng không xuất sắc, tính cách thì nhàn nhạt, không thích tranh giành. Nhưng hoàng hậu thì cũng rất chăm sóc em nên Tử Dương vô cùng buồn bã, ngày càng trở nên đạm mạc hơn khi hoàng hậu qua đời. Em cũng hứa với mẫu hậu là sẽ chăm sóc, bảo hộ cho Tử Dục nên người. Kể từ đó, Tử Dương âm thầm bảo vệ đệ đệ khỏi những phương kế hiểm ác chốn thâm cung. Điều này đã làm cho Tử Dục đem lòng yêu mến Tử Dương.
Mỗi năm, Thuận đế hội cùng hoàng tử, tần phi đi Bắc Hương du ngoạn. Nhưng lúc nào anh cũng bỏ lại em ở kinh thành, lấy cớ là vì không làm lỡ việc học của em. Nhưng năm nay, anh nhận được mật báo rằng mỗi lần anh ly kinh thì em sẽ cải trang xuất cung. Lúc này Tần gia đang âm mưu tạo phản, nghi ngờ em cũng có liên quan, anh liền cải trang đi theo em bên người.
Nhận xét:
Tớ thấy truyện viết khá hay, văn phong từ tốn (không phải là chậm rì rì đâu nhé) nhưng có cao trào của mỗi phân đoạn nên đọc không bị ngán. Tình cảm thì không mãnh liệt (vì thụ quá thờ ơ, lãnh đạm) nhưng tất cả là vì em bị tổn thương tâm lý nên mới thành ra vậy. Coi cũng hay lắm.
Chú ý: truyện này là truyện CHAY nhé. Mấy người ghiền xôi thịt thì ăn món khác nha. Chỉ là ở cuối truyện có một chút “hương mặn” là vài tiến rên rỉ của em trong phòng truyền ra trong vòng chưa đầy một phần trăm giây khi hai đứa nó rủ nhau đi khách sạn (à quên, khách điếm).
Tớ đọc trong đống truyện phụ tử tiếng Trung nên không có QT đâu nhé. Ai hảo tâm thì làm cho các bạn khác xem cùng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét