Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

Thương


Thương



Tác giả: Ngã Ý Phù Phong 我意扶
Thể loại: Cổ trang, giang hồ, phụ tử, niên thượng, ngược luyến (chút chút), HE
Tình trạng: Hoàn (47 trang raw)
Pairing: Triệu Phong (Triệu Tru Tiên) – Triệu Ngữ Thần (Thanh Y)
Văn án:
Thanh Y từ nhỏ đã sống tại Tru Thiên giáo, hầu hạ bên cạnh giáo chủ. Hắn biết mình chính là nhi tử của giáo chủ. Nhưng vì còn mang nặng lời hứa với mẫu thân, hắn cùng với người phụ thân mà mình thương yêu nhất, gần trong gang tấc, nhưng không thể cùng nhau nhận thức. Cho đến khi giáo chủ đem hắn biến thành độc chiếm, cường giữ ở bên người, cho đến khi thân sinh đệ đệ của hắn, thiếu chút nữa lầm chết trong tay phụ thân, Thanh Y không thể nào không nói ra chân tướng. Thanh Y giờ đây đã tổn thương quá sâu, phải làm như thế nào, để chữa lành trái tim đã mang đầy thương tích và chút tình ý đã quá mệt mỏi chán chường của mình?
Giới thiệu:
Truyện này tuy là hơi ngắn nhưng tình tiết phát triển rất hợp lý và có trình tự rõ ràng. Tình cảm được bồi đắp dần dần và có căn nguyên rõ ràng, không phải tự nhiên mà yêu nhau. Em thụ bị dày vò khá nhiều vì em biết rõ anh chính là cha ruột của mình, còn anh thì cứ ghen bóng ghen gió, ghen luôn với thằng em của bạn thụ (cũng là con ruột con rà của anh). Nhưng được cái là lúc anh biết em là con mình thì vẫn tỉnh bơ, còn giấu em là anh đã biết. Sau này khi anh rơi xuống vách núi, thằng em của bạn thụ (Triệu Ngữ Hy) lên làm vua và đem bạn về cung. Dù em này cũng rất yêu bạn nhưng bạn lại bỏ đi tìm anh công. Cuối cùng hai người đi về Giang Nam sống như dân thường, bỏ lại sau lưng tất cả giang hồ thị phi cùng tranh đoạt. Truyện đáng đọc lắm đó.

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2011

Suy ngẫm về Đam Mỹ



Một Thế Giới Không Có Nữ Nhân


Hôm nay ta vừa đọc xong kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện. (Nam mô thập phương chư phật! Con xin tạ lỗi nếu các ngài không bằng lòng “cách hiểu mới mẻ” của con). Sau khi kết hợp với những thứ đã đọc trong kinh Lăng Nghiêm, kinh Pháp Hoa, v.v… tớ phát hiện ra một đều rất hay ho như vầy nè.
Trong các truyện Đam Mỹ mà bọn mình hay đọc, đôi khi có nói về nữ biến nam (tớ rất ghét cái loại này, ko bao giờ đọc) hoặc thế giới chỉ có nam tử (và hệ quả tất nhiên là nam nam sinh tử). Điều này có thể hay không?
Với nhà Phật thì việc đó hoàn toàn có khả năng xảy ra, thậm chí các thế giới đó chắc chắn tồn tại. Trong tam thiên đại thiên thế giới, có vô số các thế giới nhỏ khác nhau. Các thế giới này tồn tại song song với nhau mà ta không hề hay biết. Cho nên ta không thể phủ nhận tính khả thi của cái màn “xuyên việt giá không” của đa số các em thụ và một số ít các anh công trong Đam Mỹ.
Phát hiện lớn nhất của ta chính là con đường mới cho hủ nữ nào muốn được “biến nam” và “thực hành Đam Mỹ”. Trong phẩn thứ 6 của kinh Địa Tạng, có phần sau đây:
Nữ nhân nào chán thân nữ nhân, chí thành hiến cúng Địa tạng đại sĩ qua tượng vẽ, tượng làm bằng đất đá, keo sơn, đồng sắt, với cách ngày nào cũng tinh tiến hiến cúng hương hoa, ẩm thực, y phục, gấm lụa, tràng phan, bảo vật, thì nữ nhân ấy, hết cái thân quả báo nữ nhân này rồi, trăm ngàn vạn kiếp không còn sinh vào thế giới có nữ nhân, huống chi phải làm lại thân ấy. Ngoại trừ trường hợp vì thệ nguyện từ bi, phải làm thân nữ nhân để hóa độ kẻ khác, thì thiện nữ ấy, nhờ sức thần của đức Địa tạng mà mình hiến cúng và nhờ sức mạnh của công đức hiến cúng đức Địa tạng, nên trăm ngàn vạn kiếp không còn làm thân nữ nhân nữa.
Ta đang cố gắng tu nhân tích đức để sau này được đầu thai làm một anh công chân chính, hoặc có bị tai nạn thì cũng được xuyên qua đến cái “Thế giới hoàn mỹ” ấy. nghe có vẻ ngu?
Bạn đừng vội cho là nhảm nhí. Nhân loại hiện nay chỉ nắm bắt được khoảng một phần mười lượng kiến thức trong toàn vũ trụ. Cho nên khoa học không thể lý giải hết mọi hiện tượng, sự vật trên đời này, mà phải nhờ đến sự giúp đỡ của tôn giáo. Mà dạo này có quá trời vụ con người còn nhớ y nguyên ý thức của kiếp trước. chẳng hạn em bé người Anh tự nhiện nói chuẩn tiếng Tây Ban Nha, còn chỉ ra thằng hàng xóm đã giết mình và chỗ hắn giấu xác nữa. Còn ở Việt Nam, có thằng bé người dân tộc từ lúc biết nói đã không nói được tiếng dân tộc, chỉ nói tiếng của người Kinh. Nó còn nói mình là con của cặp vợ chồng kia người Kinh, kể lại y chang mấy chuyện mà chỉ có người trong gia đình mới biết.
Ta hoan nghênh mọi tôn giáo. Nhưng ta thấy đạo Phật mình hiền lắm. Không chửi đạo khác, không bắt ai phải theo đạo, cũng không cấm đồng tính luyến ái. Đạo Phật cho tình dục khác giới là đường lầm lạc, nhưng không đề cập gì đến đồng giới hết (Bởi vậy mà bọn Nhật bản nó hay “vô tình hiểu lầm”, sư sãi hay yêu mến nhau lắm. Nhất là thời cuối Bakufu đầu Meiji).
Cho nên các bạn nhớ ăn ở hiền hiền một tý (nhưng vẫn phải chửi bọn “nhà báo Chí Phèo” dám phỉ bang chị em hủ nữ) để kiếp sau tha hồ mà “thực hành” những đều đã học … được trong Đam Mỹ.

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2011

Cầu Tử


Cầu Tử


Tác giả:             Vân Ẩn Vân Kiến
Thể loại:           Cổ trang, cung đình, sinh tử, ngược luyến tàn tâm (theo tớ thì hơi bị nặng à nha), HE (cặp chính, có lẽ), BE (cặp phụ)
Tình trạng:       Hoàn
Pairing:             Bách Lý Tốn Phong x Mạc Dụ
                              Lăng Tĩnh Cừu (Bách Lý Tri Vân) x Mạc Vu
Giới thiệu:
            Thời thế rối ren, quan lại thao túng triều đình. Khắp nơi lại nổi lên nạn buôn tư diêm (Chú thích: thời xưa chỉ có triều đình mới được buôn muối, gọi là quan diêm). Hoàng đế tuy còn tại vị nhưng chỉ là con rối bị thao túng, không nắm thực quyền. Một vụ oan án xảy ra đã khiến cho bao kẻ phải đầu rơi máu chảy. Họ chết đi, đem theo xuống mộ sâu những bí mật kinh người. và những bí mật kia, lại một lần nữa, đem lại khổ đau cho chính những người họ yêu thương nhất.
            Vì cha phạm tội buôn tư diêm nên cả nhà Mạc Dụ bị tịch thu gia sản, phải về quê nhà sinh sống. Mạc lão gia bị chính người bạn chí thân là Bách Lý vương gia bắt giữ. Vương gia vẫn nhớ tình bạn cũ nên Mạc lão chỉ bị giam cầm. Còn lại toàn bộ những kẻ có liên quan đến vụ thảm án tư diêm đều bị xử quyết, kể cả biểu muội của hắn - Vân Nương, người mà Hoàng đế yêu thương nhất.
            Bách Lý vương gia tuy phong lưu, thê thiếp thành đàn nhưng chỉ có duy nhất một người nhi tử - Bách Lý Tốn Phong. Hắn tuy còn trẻ tuổi nhưng anh tuấn tiêu sái, xứng danh đại tướng quân của Thiên triều. Năm xưa vương gia và Mạc lão đa từng có ước hẹn cùng kết thông gia, nhưng chẳng may vì vụ thảm án mà không người nhớ đến. nay bỗng nhiên vương gia cho người mang vàng bạc châu bảo đến cầu thân Mạc Dụ cho Bách Lý Tốn Phong.
            Mạc Dụ mặc vào giá y gả vào vương phủ. Mọi chuyện diễn ra thật êm đẹp và dễ dàng, khác hẳn với những đắn đo, lo sợ ban đầu của hắn. Mạc Dụ còn hoài thai hài tử của Tốn Phong. Vương phủ cả nhà trên dưới hòa thuận, đầm ấm.
Nhưng liệu hạnh phúc đó có là sự thật, hay chỉ là huyễn tưởng mà kẻ nào đó đang cố tình dựng nên? Hắn là ai? Kẻ tạo ra thời thế hay chỉ là một kẻ bị thời thế đẩy đưa?
Kẻ ngây thơ nhất lại là kẻ nắm được thiên cơ. Nhưng tất cả những gì hắn đạt được chỉ là cái chết và niềm tiếc hận theo xuống huyệt sâu.
Có những người chết đi và đem theo sự thật. Cũng có những kẻ chết đi mà chẳng biết gì về sự thật. Thật thật giả giả, có ai thoát được số trời?
Nhận xét:
            Ban đầu đọc truyện này ta cứ nghĩ là truyện đọc để giải trí thôi. Bạn thụ tự nhiên có thai, mọi người đều vui mừng hoan hỉ. Em bạn thì sẽ thành đôi với anh Lăng Tĩnh Cừu. Truyện thật là ấm áp, đáng yêu.
            Lầm to!
            Nếu đọc truyện này thật kỹ, có lẽ các bạn sẽ nhận ra sự thể hiện của học thuyết hỗn mang dưới góc nhìn của Đông phương lý học. Những sự việc gần như hoàn toàn rời rạc, chẳng hề ăn khớp với nhau, cứ như một khối hỗn độn, không có trật tự. Vậy mà khi nhìn lại, ta mới nhận ra sợi dây vô hình xuyên suốt những sự việc trên, hệt như một trò chơi ghép hình, khi bạn phải ghép những mảnh nhỏ lại với nhau để nhìn thấy bức tranh tổng thể. Toàn bộ câu chuyện là những mảnh ghép, mà người đứng trong mảnh ghép đó không thể nào thấu triệt sự việc. Chỉ có cái nhìn của kẻ ngoài cuộc mới giúp chúng ta hiểu rõ về bản chất của tình huống xảy ra. Nhưng bù lại, có những sự việc mà chỉ những mảnh ghép lẻ loi mới biết được. Còn cái nhìn bàng quang chỉ mang đến sự hiểu biết bàng quang. Chẳng hạn như bí ẩn về thân thế của Lăng Tĩnh Cừu. Hắn vốn không phải là con của Hoàng đế và Vân Nương. Nhưng tại sao kể cả Vân Nương cũng không biết chuyện này. Và tại sao hắn lại có khuôn mặt rất tượng Vân Nương. Còn Bách Lý Tốn Phong tại sao từ con của Vân Nương lại trở thành tiểu vương gia.
            Mỗi mảnh ghép đều mang trong mình những bí mật mà họ không bao giờ nói ra. Bách Lý vương gia chết đi mang theo bí mật về thân thế của Tốn Phong. Mạc Dụ biết nhưng lại không muốn nói. Ngay cả khi bỏ rơi chính con ruột của mình để cứu người cháu trai mà bấy lâu mình vẫn nghĩ là con, Mạc Dụ vẫn giữ kín bí mật ấy với Tốn Phong.
            Truyện kết thúc có vẻ là HE, nhưng vẫn có gì đó rất ray rứt còn đọng lại. Tớ không nghĩ Mạc Dụ và Tốn Phong có thể hạnh phúc. Mạc Dụ vẫn còn lừa dối Tốn Phong về con ruột của mình đã mất. Một khi Tốn Phong đã biết về mai hoa ấn ký trên người mình thì làm sao không biết con trai mình cũng phải như thế. Lăng Tĩnh Cừu chết đi trong tình cảnh hạn hán khắp nơi, triều đình hủ bại. Thiên hạ đã có nơi dân nổi can qua. Hoàng đế thì biệt vô lai dạng. Ánh sáng ấm áp mà Tốn Phong nhìn thấy chẳng qua chỉ là chút hạnh phúc thoảng qua.
            Nhưng dù sao đó cũng là điểm nhấn tươi sáng cho kết thúc của một câu chuyện buồn.

Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2011

Gia Hữu Ác Khuyển


Gia Hữu Ác Khuyển

家有



Tên truyện: Nhà có chó dữ
Tác giả: Hạ Lâu Thê 夏楼梯
Thể loại: Hiện đại, linh hồn chuyển đổi, tổng tài công, nhân viên thụ, công cực sủng thụ, ấm áp, HE
Tình trạng: Hoàn
Pairing: Uông Phong Lân x Đường Tư Nam
Giới thiệu:
Anh công Uông Phong Lân là tổng tài của tập đoàn Uông thị. Vì cái kiểu làm ăn chụp giựt, vô lương tâm gây ra thất nghiệp, tự tử tràn lan, nên anh bị Thiên Đình trừng phạt phải làm cẩu cẩu trong vòng hai tháng. Thế là anh phải nhập hồn vào con chó A Kim của bạn thụ Đường Tư Nam. Trong hình hài con cẩu, anh tha hồ sờ sờ mó mó bạn thụ và anh còn làm nhiều chuyện “đê tiện” khác nữa. Nhưng với bạn thụ thì Uông Phong Lân vẫn là một người xa lạ. Anh phải làm sao để em chuyển từ iu cẩu sang iu anh đây?
Spoil:
Tớ chưa từng thấy con cẩu nào khôn lanh (ti tiện) như con A Kim nhà bạn thụ. Cẩu gì đâu mà xem cảnh hot của em thụ là chảy máu mũi.
"Đi thôi, A Kim, chúng ta đi tắm!"
"A Kim, ngươi thực sự là rất bướng bỉnh đó nha!" Tư Nam đóng cửa phòng tắm.
"Ẳng ẳng ẳng!" ( Nó bướng kệ nó, nói với ta làm chi! )
"Mỗi lần tắm với ngươi là cả người ta ướt hết à." Tư Nam vừa cởi quần áo vừa oán giận.
" Ẳng ẳng ẳng ẳng!" ( Vậy ngươi cởi hết ra luôn đi! )
"Được rồi! Ngươi không nên lộn xộn nghe chưa!"
"Ẳng ~" ( a! ) Uông Phong Lân nhìn nam nhân trước mắt mình chỉ mặc mỗi cái quần boxer, tự nhiên thân thể nổi lên phản ứng kỳ lạ, lần đầu tiên đối thân thể của một người nam nhân sản sinh mơ màng! Thiệt muốn nhào tới nha! Da nhìn thiệt là mịn nè, trên cái ngực phẳng phiu kia là hai trái cherry nho nhỏ, nhất định là ngon lành lắm, cái eo thon nhỏ thiệt là muốn ôm à nha... Cái gì vậy ta? Mũi là lạ đích."Ẳng!" ( máu kìa! ). Mình không phải là con cẩu già sao? Sao có thể động tình loạn xạ vậy nè, cư nhiên đối thân thể nam nhân mà chảy máu mũi! Chuyện này mà nói ra ngoài chắc mình mất mặt bay ra ngoài không gian trốn luôn quá!
"A Kim, ngươi bị cái gì vậy?" Tư Nam vừa pha xong nước tắm, ngẩng đầu lên thì thấy cẩu cẩu đang bị chảy máu mũi, "Ngươi không sao chứ? Có đúng hay không đi ra ngoài bị té chấn thương sọ não?"
Bởi vì máu dê của anh quá mạnh nên anh bị em thụ nhận ra, còn anh trai của em thì nghi ngờ. Mỗi lần được trở lại làm người thì anh “tận dụng” hết mức để cua em. Đã vậy mọi người ai cũng thấy cẩu cẩu A Kim sao mà giống anh quá mức. Ai cũng tưởng là anh huấn luyện A Kim để đi theo coi chừng em thụ, không để ai léng phéng với em của anh. Nói chung anh là người chồng number one. Ba má em thì cực kỳ hài lòng với thằng “rể quý”. Vì sao ư? Bởi vì lúc anh còn làm cẩu cẩu, cả nhà ai cũng sợ em yêu A Kim. Em còn nói là muốn lấy con cẩu làm vợ làm ba má xanh mặt, anh hai hết hồn. Cho nên mọi người trong nhà lật đật đi kiếm anh (tức là anh tổng tài đẹp trai, phong độ Uông Phong Lân) nhờ anh cua em sau khi biết anh có tình cảm với em. Mọi người đều mừng rỡ vì anh còn là con người, ít ra cũng đỡ hơn con cẩu (ặc … ặc)
Truyện rất dễ thương. Rất đáng đọc đó.

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011

Thác Giá



Thác Giá






Tên truyện: Gả nhầm
Tác giả: Tam tam đắc cửu 三三得九 (tác giả của Long Phượng)
Thể loại: cổ trang, cung đình, sinh tử văn, cường công cường thụ, ngược luyến tàn tâm
Tình trạng: Hoàn (chính văn + phiên ngoại)
Pairing: Giang Giác (hoàng đế) x Hoa Nam (hoàng hậu – long tộc)
Giới thiệu:
Hoa Nam là hậu duệ của long tộc. Tộc nhân quanh năm sống trong núi cao, tuổi thọ cũng dài hơn con người rất nhiều ( năm sáu trăm năm là trung bình. Ông ngoại em thụ sống hơn 700 tuổi mà vẫn ngon lành). Long tộc nam nữ đều có thể mang thai, lại là linh thai nên bụng vẫn cứ bằng phẳng đẹp đẽ.
 Trong một lần tình cờ, em gặp anh Vương gia Giang Quyết. Hai đứa thấy mến mến, nhưng chưa kịp hun hít gì cả thì thằng Vương gia bỏ về kinh, lúc này em mới 16 tuổi (tức là khoảng ba bốn tuổi gì đó tính theo tuổi người. Thiệt sặc máu với em này luôn).
Hai năm sau, hoàng đế Giang Giác cầu hôn với long tộc, muốn lập hậu là người trong tộc. Vì tên anh Quyết và anh Giác giống nhau (đồng âm [jué] trong tiếng Hoa) nên em tưởng đâu anh Quyết tìm mình. Em (nhảy đong đỏng) đòi ba má cho lấy chồng sớm dù trong tộc quy định con trai 55 tuổi mới được lập gia đình (lúc này em cũng còn ngu ngơ như đứa nhỏ 5 tuổi con người). Thế là “gả nhầm” luôn cho anh hoàng đế.
Spoil:
Em thụ trong này là em thụ giận dai nhất mà tui từng gặp qua. Em giận anh luôn một lèo 20 năm. Mà anh cũng rất đáng thương. Long tộc theo chế độ một vợ một chồng. Còn lúc em cưới anh thì anh đã bốn năm bà. Vì em mà anh ko dám đụng vô ai hết.
Trước đó anh rất sủng ái Niên phi vì con nhỏ này là thanh mai trúc mã của anh. Nhưng Niên phi vẫn chưa có đứa con nào. Vì vậy anh mới “giúp đỡ” một lần. Em biết được, sai người quăng luôn cái giường tân hôn mà anh làm riêng cho em. Anh giải thích năn nỉ quá trời mà không được. Em còn ém nhẹm luôn chuyện mình đã mang bầu mang bì, ko cho anh biết. Bốn năm sau, trong một lần yến hội, em bị con vợ lẽ của anh nó đâm vào bụng làm em sinh non rồi chết luôn. Anh đòi khoét tim mình cứu em nên đã cảm động được nhị ca em ra tay giúp đỡ. Nhưng tiểu công chúa sinh ra quá yếu ớt nên phải mang về long tộc nuôi dưỡng. Em tiếp tục giận anh đến khi con của hai người lớn lên luôn thì mới tha thứ cho anh. Lúc này anh đã 44 tuổi còn em thì nhìn vẫn trẻ trung nhỏ nhắn như xưa, ra đường còn bị tưởng nhầm là cha con. Hai người dắt tay nhau về Lang Hoàn sống hạnh phúc với nhau mãi mãi (nếu sống trong đó thì anh sẽ sống thọ y như em).
Trích dẫn:
"Nói lầm bầm, là như vậy, tại lang hoàn chúng ta điều không phải thập ma đế hậu, chỉ là phổ thông phu thê, không có tôn ti chi phân."
"Được rồi, ta chờ mong trứ hòa ngươi tố một đôi phổ thông phu thê, mặt trời mọc mà tố, mặt trời lặn mà tức, không nữa bất luận cái gì phân tranh."
Hai người chậm rãi mà nói, vẽ bề ngoài trứ sau này đích hạnh phúc hình ảnh, ngoài điện một vòng trăng tròn đọng ở thiên tâm, tỏ rõ trứ giá hai người đích sinh mệnh chung tựu viên mãn.

Thứ Tư, 16 tháng 2, 2011

Hoa Thần Nguyệt Tịch

Hoa Thần Nguyệt Tịch
花晨月夕




Tác giả : Vị Lương
Thể loại: Cổ trang, giang hồ, phụ tử, công sủng thụ, mỹ công bình phàm thụ, HE
Tình trạng: Hoàn

Hàng mới đó nha. Đọc dễ thương lắm.
Anh công là Tô Kỳ - cung chủ Trường Lạc Cung, “hai tay chỉ biết giết người” (đúng nghĩa đen luôn). Anh giết vợ, giết luôn con. Lúc này em thụ mới tá thi hoàn hồn vào xác thằng con mới sinh của anh, tên là Tô Thần.
Anh tha chết cho em và đứa em gái sinh đôi của em là Tô Tịch. Lớn lên, em dắt con em gái bỏ đi. Ai dè anh bị trúng độc, còn gặp phản loạn. Em gái em mới đem baba mình đến chỗ em ẩn núp và trị thương.
Ai dè anh tuy hung ác nhưng bị thiểu năng. Ko biết đánh răng, ko biết ăn cơm, ko biết mặc áo. Em phải nuôi anh như nuôi con nít. Nhưng được cái anh rất nghe lời em.
Em còn dạy cho anh rằng: hai tay còn có thể dùng để ăn, để mặc, và để … ôm em, ko phải chỉ dùng để giết người.
Đọc  típ đi rồi biết. Truyện khá dễ thương, anh thương em lắm  (tuy rằng ban đầu ko thể nói là công sủng thụ, vì anh ko biết bày tỏ tình cảm cho lắm, ngu ngơ như thằng điên). Tuy hơi có chút ngược, nhưng ko phải tại anh gây ra cho em. Ai dám đụng tới em là anh “hạ gục nhanh, tiêu diệt gọn”.

Đoạn này dễ thương nè, em đánh răng cho anh:
Sau đó đưa qua cho hắn một cây cành cây và một ly nước muối.
            Tô kỳ lăng lăng nhìn na cành cây, chẳng biết hắn muốn mình làm gì.
            "Đánh răng."
            "..." Tô kỳ chính hoang mang đích biểu tình.
            Ở thời đại này, mọi người sấu khẩu đều chỉ là dùng diêm thủy phiêu phiêu thì là liễu, nhưng Tiểu Tịch tại chính đích cường liệt yêu cầu hạ, đã học xong dùng liễu chi loại này nhuyễn ta đích cành cây đánh răng, lúc này, tô kỳ cũng không thể tránh được.
            "Há mồm."
            Nghe lời địa há mồm.
 Nhân đích khoang miệng nếu là thời gian dài không rõ để ý sẽ gặp phát sinh đáng ghét đích mùi, sở dĩ, hắn làm tốt liễu tư tưởng chuẩn bị, cầm cành chuẩn bị giúp hắn đánh răng.
            Thế nhưng, rất kỳ quái, tô kỳ không có, không chỉ không có, thậm chí hoàn tản mát ra nhàn nhạt đích hương vị, hay lần trước cách rất cận thì nghe thấy được đích cái loại này lãnh hương.
            Hàm răng trắng noãn chỉnh tề, xem ra tựa trân châu.
            Đôi môi nhàn nhạt đích phấn hồng sắc, thật giống như nhất mạt cây anh đào biện như nhau, độ cung mềm mại, lóng lánh trứ mê người quang mang.
            ... Người này thật đúng là yêu nghiệt a.
            Tô thần ở trong lòng thấp giọng nhắc tới, chỉ chỉ vào miệng, ý bảo hắn mở lớn miệng: "A~ "
            "A?" Tô kỳ không giải thích được địa nhìn hắn.
            "Học ta lạp, a ~ "
            "A ~ "

Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010

Rang Lei Hua Zuo Xiang Si Yu


Nhöôïng Leä Hoùa Taùc Töông Tö Vuõ

让泪化作相思雨




Tựa đề:          Để lệ hóa thành mưa tương tư
Ca sỹ:             Đổng Trinh ( Dong Zhen - 董贞 )
Lời tiếng Hoa:
这是一片很寂寞的天, 下着有些伤心的雨
这是一个很在乎的我和一个无所谓的结局
曾经为了爱而努力, 曾经为了爱而逃避
逃避那熟悉的往事, 逃避那陌生的你
这是一片很寂寞的天, 下着有些伤心的雨
这是一个很在乎的我和一个无所谓的结局
再也不知道你的消息, 再也不知道你的秘密
只有那熟悉的往事, 只有那陌生的你
在那些黑色和白色的梦里
不再有蓝色和紫色的记忆
在这个相遇又分手的年纪
只留下雨打风吹的痕迹
为了那苍白的爱情的继续
为了那得到又失去的美丽
就让这擦干又流出的泪水
化作漫天相思的雨

Phiên âm Hán – Việt:
Giá thị nhất phiến ngận tịch mịch đích thiên, hạ trứ hữu ta thương tâm đích vũ
Giá thị nhất cá ngận tại hồ đích ngã hòa nhất cá vô sở vị đích kết cục
Tằng kinh vi liễu ái nhi nỗ lực, tằng kinh vi liễu ái nhi đào tị
Đào tị na thục tất đích vãng sự, đào tị na mạch sinh đích nhĩ
Giá thị nhất phiến ngận tịch mịch đích thiên, hạ trứ hữu ta thương tâm đích vũ
Giá thị nhất cá ngận tại hồ đích ngã hòa nhất cá vô sở vị đích kết cục
Tái dã bất tri đạo nhĩ đích tiêu tức, tái dã bất tri đạo nhĩ đích bí mật
Chích hữu na thục tất đích vãng sự, chích hữu na mạch sinh đích nhĩ
Tại na ta hắc sắc hòa bạch sắc đích mộng lý
Bất tái hữu lam sắc hòa tử sắc đích ký ức
Tại giá cá tương ngộ hựu phân thủ đích niên kỷ
Chích lưu hạ vũ đả phong xuy đích ngân tích
Vi liễu na thương bạch đích ái tình đích kế tục
Vi liễu na đắc đáo hựu thất khứ đích mỹ lệ
Tựu nhượng giá sát kin hựu lưu xuất đích lệ thủy
Hóa tác mạn thiên tương tư đích vũ

Dịch nghĩa:
Còn đây một mảnh trời tịch mịch, rơi xuống vài hạt mưa đau thương
Còn đây một mình em nghĩ tưởng, cùng với một kết cục chẳng ra sao
Đã từng vì tình yêu mà nỗ lực, đã từng vì yêu mà trốn chạy
Trốn chạy những chuyện cũ đầy thân thương, trốn tránh anh đầy xa lạ
Còn đây một mảnh trời tịch mịch, rơi xuống vài hạt mưa đau thương
Còn đây một mình em nghĩ tưởng, cùng với một kết cục chẳng ra sao
Sẽ không bao giờ biết được tin tức về anh, sẽ không bao giờ biết được bí mật của anh
Chỉ còn lại những chuyện cũ đầy thân thương, chỉ còn lại anh đầy xa lạ
Trong những giấc mơ chỉ có hai màu đen trắng
Không còn những ký ức xưa tím tím, xanh xanh
Lúc ta gặp nhau và cả lúc ta chia tay
Chỉ còn lại vết mưa rơi và gió thổi
Để mối tình phai nhạt kia kế tục
Để vẻ mỹ lệ đến tay rồi lại mất đi
Để những giọt nước mắt lau khô lại chảy tràn
Hóa thành mưa tỏa khắp bầu trời tương tư.